4.8.10

Những người bạn



Cãi nhau với bố không phải là thường xuyên, nhưng thói quen xấu là khi mất bình tĩnh, rất dễ dàng biến một cuộc tranh luận trở nên gắt gỏng.

Hôm nay, buổi tối này, tôi một lần nữa lại to tiếng với bố.

Đến bây giờ, những lời bố mẹ nói chưa bao giờ không tốt cho tôi. Rất nhiều những tổn thương, ích kỉ, lo lắng, ngạo mạn, tự tin và tự tôn đã từng dành cho tôi. Tự bản thân, tôi luôn biết mình đã chịu ơn những gì và từ ai. Tôi thề hứa với lòng mình rằng tôi tuyệt đối sẽ không phản bội những người ơn của mình. Bố mẹ là người đã mang lại hình hài và ban hơi thở cho tôi, cho dù rằng tôi không biết làm gì với cuộc sống này, tôi vẫn từng ngày hít thở và biết ơn họ vì đã cho tôi cơ hội được gặp gỡ những-người-tôi-cần-phải-chịu-ơn-khác. Như thế, tôi biết rằng tôi đã không một mình mà lãng phí cuộc sống của mình.

Gặp gỡ một người bạn, trải qua những cảm xúc vui buôn, hỉ nộ ái ố cùng họ là điều tuyệt vời trong cuộc sống này. Bạn bè không phải là tất cả cuộc sống, càng khó có thể nào sánh vai đến tận cùng cuộc đời mỗi người, nhưng cho đến sau cuối nhìn lại, họ vẫn mãi mãi là những người mang những mảnh ghép của cuộc đời bạn. Để ý mà xem, giá trị của bạn bè là sự xuất hiện của họ sẽ cho bạn thấy bạn đã từng cô đơn như thế nào.

Tôi là một người cô đơn. Tôi biết mình là người đơn độc trước khi tôi có những người bạn thân hiện tại. Đó là bi kịch của tôi. Mãi mãi tôi có một phần bóng tối mà không ai có thể ghép lại, mà hàn gắn cho đủ một tấm tranh ghép hoàn chỉnh một cuộc đời. Tôi chưa từng chờ đợi. Tôi cũng biết rằng có thể mình sẽ mãi không hoàn chỉnh. Những tất cả những điều đó sao cũng được, bởi vì những mảnh ghép bạn bè còn lại của tôi đều tuyệt vời. Tôi thực sự đã có những người bạn đúng nghĩa.

Đó là những người đã đem đến nước mắt, nụ cười, tuổi thơ tôi. Họ là những người chấp nhận phần xấu xa trong tôi, chia sẻ với tôi những kỉ niệm rực rỡ, bằng cách này hay cách khác thể hiện tình cảm yêu thương của họ với tôi. Thật sự, khi ngồi đây và thú nhận những điều ngọt ngào này từ họ, tôi cảm thấy muốn khóc. Bởi vì, thực sự tôi đã được yêu quý rất nhiều mà bấy lâu tôi phải mất bao nhiêu thời gian mới hiểu được. Tôi rất dễ xúc động bởi những gì đẹp đẽ và rực rỡ, mà những người bạn tôi lại chính là những mảnh ghép rực rỡ nhất của cuộc đời tôi.

Tôi đã chịu ơn họ rất nhiều. Thật sự rất nhiều. Thật. Rất thật như vậy.

Những lời bố nói hôm nay chắc chắn không bao giờ không tốt cho tôi. Nhưng phán xét một người bạn là không nên, cũng như trở thành một người bạn thì không bao giờ cần đến tư cách. Tôi sẽ khóc nếu bị phán xét bởi bố mẹ của bạn mình. Bạn tôi cũng sẽ rời bỏ tôi nếu người cấm cản là chính cha mẹ của bạn mình. Tôi đã từng mất cô bạn thân trong gần 2 năm, vậy nên tôi không chấp nhận trải qua điều đó thêm một lần nữa.

Anh ta có thể không phải là mảnh ghép bạn bè của cuộc đời tôi, có thể cũng không có mục đích đó, nhưng tự bản thân tôi sẽ nghe lời người tôi chịu ơn - như chính tôi đã hứa với bản thân. Vậy nên không cần thiết phải phán xét bạn bè tôi. Anh ta đã đến, anh ta cũng có thể đi. Đừng phán xét bạn tôi. Ít ra, cũng đừng biến sự hiếu thuận của tôi thành lý do của sự quay lưng lại với những người bạn.

Tôi đã hứa, cho dù Người có nói bất cứ yêu cầu gì, khi nào Người còn tồn tại trên thế giới này, tôi nhất định sẽ thực hiện, kể cả phải từ bỏ những mảnh ghép ấy, hoặc là chính cuộc sống tôi. Hối tiếc bây giờ hay say này, bản thân tôi cũng sẽ chấp nhận.

Bởi vì, cho đến cuối cùng, Người vẫn là người ơn vĩ đại của tôi.

Bởi vì, cho đến cuối cùng, Người vẫn là cha là mẹ của tôi.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét