30.8.10

A little love


My cisum : http://www.yeuamnhac.com/cbeta/music_details.php?id=9446C54090CE
[FF điên, edit mãi không được, mai mình edit lại link]


Mình nghĩ là mình cần lưu giữ ngạc nhiên này cho mai sau, khi mình tuyệt vọng.

Buổi tối sau khi đi học trở về nhà, trong tủ lạnh là quả đào bố mua cho. Đó là quả đào mình đã dặn bố mua từ chiều, khi bố nói bố sẽ đi chợ và nấu ăn tối, và hỏi mình có ăn bữa tối ở nhà không. Đó là quả đào mát lạnh mà bố mình dù rất biếng đi chợ cũng đã tìm mua cho mình khi mình nói mình bỗng nhiên muốn ăn đào bố mua. Đó là quả đào mà trong lúc hứng khởi vì biết bố nhớ mua dành cho mình, điều mà bình thường bố chẳng làm thế, mình đã quên mất khoảng thời gian khó khăn tăm tối vì phiền muộn vừa qua, mình đã chia sẻ niềm vui nhỏ nhỏ này với anh.

Một sự nối liền khoảng cách thời gian và vị kỷ.


Phải rồi, chúng ta đều vị kỷ, chẳng nỡ dành cho nhau một chút vị tha.

Vậy nên, chỉ có gia đình là bất biến, dù không cùng chung mái nhà đi nữa. Chỉ có anh là vô định, vì em chẳng bao giờ biết em ở đâu, dù ngay trước mắt anh.


Chẳng nỡ dừng bước lại mà an ủi con trẻ, nhỉ ?

0 nhận xét:

Đăng nhận xét