24.10.10

Back to Empty


Bể kế hoạch xe cộ của mình rồi.

Mẹ mình muốn có em điều hòa 2 chiều trong phòng mùa đông này, còn em trai mình muốn đôi giầy mới, mình muốn học khóa tiếng Anh giao tiếp và nhà mình cần 2 bộ chăn ga gối đệm mới cho 2 cái giường mới. Tình hình là mình sẽ không được trợ cấp gì từ hai cụ hết :( Đành dứt áo ra đi với em Ati Eli, chờ Tết ta này com cóp thêm ít polime rồi quyêt định sau vậy, tiện thể chờ bạn Trang về kêu nhà bạn ý bán rẻ cho, hô hô ~~~

Ế, mà dạo này đầu óc mình không có được thông thoáng cho lắm, lúc nào cũng tối tăm mịt mù, u ám đen kịt. Đời thật chán như con gián !

Đời chán, được cái mò mẫm được rất nhiều nhạc hay, truyện hay, phim hay, sách hay. Cũng gọi là an ủi bản thân phần nào, hê hê ~

Trước đây, thật sự rất muốn mỗi lần ngồi bên blog, có thể dồn hết tâm tư tình cảm trao tặng bản thân, dịu nhẹ xoa đi những lo nghĩ và tận sức chia sẻ không giấu diếm. Thế nhưng, từ rất lâu, blog chỉ là nơi tội nghiệp chính mình. Mỗi khi đọc lại không khỏi tự tay tát mình thật đau. Là mình đã cảm thấy hết sức tự mãn rồi, ngôn từ vô cùng rối loạn, và hời hợt như chính mình lúc này.

Suy cho cùng, mình là kẻ không thể chân thành đến cuối cùng với bất cứ thứ gì, bất cứ ai. Là mình tự huyễn hoặc bản thân như thế. Rất đáng đau buồn. Người ta đáng lẽ nên có một mục đích sống rõ ràng, nên phấn đấu vì một mục tiêu nào đó, nên có ai để để yêu và được yêu, nên bảo vệ cuộc sống của mình khỏi những toan tính thường nhật nhất, có chăng nên nâng niu chính mình, dành thời gian nghiền ngẫm một cuốn sách hay hay viết ra những ngôn từ rạng rỡ... Như thế mới nên làm, người ta nên phải như thế mỗi khi hít và thở cuộc sống này.

Đừng như mình.

18.10.10

Mùa mưa tháng Mười

[Lee Joon Ki - ngôi sao tình nguyện trong lòng mình]

1.
Cái ngày chi chi mà mắt mũi cứ đảo điên hết cả lên. Đầu thì quay cuồng mà tay chân thì run lẩy bẩy. Một là hạ huyết áp, hai là ăn sáng chưa đủ no. Mà thực ra hai cũng là một =))


2.
Ờ, bé Bi nhà mình đã khỏi cái chân rồi. Nhờ thế mà nó lại tiếp tục quậy như thường, tiếp tục vờn cái chân, cái tay mình. với bố mình. với em trai mình như vờn những con chuột nhít ý. Nó dạo này bỏ bê mình, toàn chui vô đệm ngủ với thằng Nguyên, hình như nhiệt độ thân thể của Nguyên ấm hơn mình ?!


3.
Có ý định đổi xe máy. Xe hiện tại là Sirius, bố mua cho cách đây hơn 3 năm rồi. Xe đời đầu đi thích lắm dù mình đi như phá xe ấy. Mặc dù biết là quà bố mua cho lúc vất mình vào trường đời, cảm động lắm, nhưng vẫn muốn có một em tay ga để tiện việc mang nhiều đồ và mùa đông này sẽ được che chắn đôi chân gày gò yếu ớt của mình. Nhỡ đâu cái công ty đảo điên của mình nó nổi hứng bắt mặc đồng phục thế thì phải lo trước rồi. Ờ mà mua xe mới bố không cho tiền đâu nha, phải tự mua xe mới đó :(

Đi xe ga có hai cái tiện đó thôi. Một là được mặc váy/juyp thoải mái, hai là có cốp xe rộng rãi cho mình mang nhiều đồ. Mình là chuyên gia tham lam với những cái túi xách big size mà ^o^

Hiện tại thì đang ngắm nghía em Cuxi (dáng nữ) mới ra của Yamaha. Gía của em ấy là 33tr (cả VAT), em Luvias (dáng nam) thì nhẹ hầu bao hơn, có 27tr thôi. Nhưng mà xe của Yamaha thì dù có quảng cáo tiết kiệm xăng thì bao giờ cũng tốn hơn các hãng xe khác. Được cái xe Yamaha đi đầm xe, nhẹ tay lái, ga khỏe. Mình cũng ưng em Altila Elizabeth đời mới của SYM, chưa rõ có phải giá 35tr không, nhưng mà dân tình thì nói xe của SYM nhanh xuống mã ?!

Giờ vẫn băn khoăn không biết chọn em nào. Trước tiên mình cũng phải tìm cách bán được giá em Sirius đã.

Xem chừng chặng đường đổi xe của mình còn gian nan lắm, haizz..


4.
Ờ mà bạn trang nhà mình, nhà lại kiêm thêm đại lý của Honda nữa chứ =)) Từ Suzuki, SYM rồi đến Honda, trộm nói chứ sao bác Hằng không ký luôn với Yamaha đi có phải mình được giúp đỡ nhiều không, hi hi.. Mình thích hợp với Yamaha nhất :P


5.
Chuyện cứ coi như không liên quan đến mình cũng được.

Đọc những bài báo gần đây, xem những tin tức mới đây, tình hình lũ lụt năm nay thật sự rất dữ dội và gây ảnh hưởng nghiêm trọng. Lòng mình rất lo lắng cho họ, những người không may mắn sống ở những nơi tâm bão. Họ thật sự đã quá vất vả và khốn khó rồi.

[Ảnh chỉ mang tính chất minh họa]

Cầu nguyện cho mọi thứ nhanh chóng qua đi, và cuộc sống bình thường mau chóng trở về bên họ.

[Để nụ cười mãi rạng rỡ như thế này]

15.10.10

Bươm bướm và thằng mù

Mọi thứ chẳng ra làm sao cả.

Tôi thì tôi ghét chính tôi khi phải ngứa mắt vì một ai đó. Rõ là chẳng đáng. Nhưng chốc lát thì không thể hết bực mình cho được. Vậy nên phải xấu xí với bản thân.

Vậy nên thấy mọi thứ chẳng ra sao cả.


Một con bươm bướm khoe mình trước thiên hạ, sớm hay muộn đều chết như một con thiêu thân.

Và một anh mù thì mãi mãi sẽ không thể nào tô vẽ đôi cánh cho nó được.


Vậy nên chết đi, truớc khi tôi siết chặt bàn tay giết chết sinh mệnh đang sống hoang phí đó.

Hiểu không, Bướm đen ?

14.10.10

All about someone



Một lần nữa


lại muốn trở về với đêm

nhẹ sóng..



12.10.10

Lost

Thật ra từ trước tới nay tôi đều sai hướng cả sao ?

Thật ra cho đến bây giờ tôi vẫn đang sai lầm sao ?

Thật ra, nói cho tôi biết đi, Mẹ, nói cho tôi biết đi, tôi vẫn là một đứa con gái sinh ra trong sai lầm hay sao ?

Đến khi nào thì tôi chấm dứt phải bịt tai lại trước những chỉ trích và phán xét, thậm chí ngay chính trong gia đình mình ?

Khi nào thì trước khi bước ra khỏi ngôi nhà mình, tôi phải dừng lại việc hít thở thật mạnh mẽ và mỉm cười cả ngày, dù thật sự tôi đã chán ốm lên rồi ?

Đến bao giờ tôi được sống là chính tôi, với những bất cần, với những ngu ngốc ngớ ngẩn, với những ươc vọng và nước mắt bất cứ khi nào tôi muốn ?

Mẹ, nói cho tôi biết, đến khi nào người mới dừng lại những vết thương ấy ?

Nói cho tôi biết, phải làm sao để Người thôi nghĩ tôi là kẻ dù có chà xát bằng bất cứ ngôn từ gì cũng đều chấp nhận ?

Nói cho tôi biết, tôi còn phải làm một đứa con gái sai lầm và chỉ biết chấp nhận như thế này đến khi nào ?


Đừng kéo tôi xuống nấm mồ của Người.

Đừng biến tôi thành một sai lầm nữa.

Đừng khiến tôi nghĩ mình đã từng tồn tại, mà hãy để tôi sống đi chứ.

Có hiểu không, đừng khiến tôi tự giết mình trong chính gia đình mình.

Có hiểu không, đừng lôi tôi vào bùn, tôi đã đủ chết chìm rồi.

Dừng lại đi, đừng khiến tôi muốn chết. Một lần nữa, tôi thật sự không muốn chết lần nữa, có hiểu không, Mẹ của tôi ?

Có biết không ?


Nếu Người đã không thể chết được, dù chỉ là phút giây trong cuộc đời đau khổ của mình, đừng khiến tôi cũng thất bại với chính mình như thế.

Nói cho tôi biết đi, tại sao tôi phải im lặng thế này ?

Nói cho tôi biết đi, vì sao tôi phải chấp nhận cuộc sống của mình như thế này đến bây giờ ?

Mẹ, Người đã nuôi dạy tôi trong một gia đình như thế nào thế ?

Mẹ, vì sao tôi lại đến nông nỗi này ngày hôm nay ?


Vì sao thế ?

Vì sao ?

11.10.10

Mộng

Mình có thể nhón chân bay vút lên cao thật cao,

quẫy chân vẫy tay chao lượn nghiêng nghiêng

tựa như

bơi tự do giữa lòng đại dương




Nhưng,

thật ra,

mình chỉ đang ngồi trên chiếc ghế nệm,

trước mặt là màn hình nhấp nhoá




ừ thì,

đang

rơi

tõm

vào giấc mơ đó thôi







~~~~~~~~~~~~~~~* *~~~~~~~~~~~~~~



My cisum : Sick enough to die - MC Mong ft Mellow
Trans : Biva



Bài hát này up trên Youtube, chỉ biết người dịch là Biva, chưa liên hệ để upload entry này.
Cảm ơn bạn vì lời dịch :)



9.10.10

Bi's diary


Sáng nay đi làm, theo thường lệ đã cho Bi ăn, ngắm nó ăn xong, uống nước xong mới rời nhà đi. Hôm nay lại đúng ngày mình bận việc riêng nên phải xin nghỉ ở cty buổi sáng. Vừa xong tầm 10h sáng Nguyên nó gọi điện quát ầm ĩ rằng mình phải về nhà ngay, Bi nhảy từ tầng 3 xuống nhà hàng xóm bị gãy chân trái trước, chảy máu mũi nữa :((

Dồi ôi, mình cuống cuồng cả lên. Từ cầu Bãi Cháy phi vội về nhà, cứ lo lắng cho nó không yên. Tới nhà, thấy Bi nằm im re trong lòng Nguyên, thương thế không biết chứ. Ngày thường nó nhảy nhót là thế, nghịch như cào cào ấy. Mà giờ chân trái trước cứ buông thõng xuống, lại chịu nằm yên không cựa quậy, miệng cứ rên khe khẽ. Mình vội vàng vất cái túi xách sang bên, kêu Nguyên nó lấy hai đoạn đũa ngắn và miếng gạc để cố định cái chân gãy của nó lại. Hình như đụng chạm gì chỗ đau hay sao ấy, nó cứ cào cấu tay mình, tự nhiên mũi Bi lại có máu nhỏ xuống nữa. Sau khi nẹp xong thì cho nó nằm yên trên giường, quấn cái khăn cho nó nằm ấm áp hơn, vậy nên Bi cũng chịu ngủ luôn.

Sau đó mình để nó đấy với Nguyên rồi đi chợ, dù sao cũng xin nghỉ buổi sáng rồi nên nấu cơm ăn trưa ở nhà luôn. Mua thức ăn về xong thì mệt, lại buồn ngủ nữa nên bảo Nguyên nấu, lên phòng ngủ với Bi cho sướng. Chả mấy khi nó ngoãn ngoãn nằm yên thế này, hô hô :>

Ngủ một mạch đến 12h30, ăn xong, dọn dẹp rồi đi làm. Chiều này đi làm đã hỏi 1080, Chi cục thú y thành phố nằm ở gần chợ Loong Toong, có lẽ đi làm về sẽ đưa nó đi khám với Nguyên, tiện thể tiêm phòng dại luôn.


Bố bảo là nó sẽ còn nhảy cao như thế vài lần nữa, tình thần cứ phải sẵn sàng thăm bác sỹ.

Một phen lo lắng đau tim, haizz...

8.10.10

Missing.Flood.


1.
Ốm rồi.

Toàn thân đau nhức mỏi nhừ. Buổi trưa không dám nằm nghỉ, phải đú đởn với mấy cái show truyền hình hài hài để coi giết thời gian. Biết rằng mình mà nằm ngủ thì sau 13h30 đó mình shắc sẽ không thể tỉnh táo nổi, cả buổi chiều sẽ vất vơ vật vờ không ra người không ra ma luôn.

Mệt thật đấy.


2.
Đang đắm đuối với mấy thứ như áo len Hàn Quốc, áo khoác choàng Hàn Quốc, mũ len Hàn Quốc,.. tóm lại là khoác lên người toàn đồ Hàn Xẻng là đúng ý mình rồi =)

Màu sang sáng một chút như màu ghi xám hay màu lông chuột, hoặc màu xanh nhạt nữa. Dạo này tim mình yếu đuối lắm, mà màu xanh thì rất thích hợp với người thiểu năng tim như mình, hô hô =)

Vậy nên có bạn nào có nhã ý với mình đi, mình đang thích được nhận quà à ~


3.
Rất cô đơn.
Bởi vậy, càng ngày càng bận rộn nhiều hơn.

Chẳng có ai cả, chẳng có thời gian nào cả.
Chẳng tìm thấy ở đâu cả, chẳng vui vẻ gì cả.
Chẳng biết kiên nhẫn đi nơi đâu nữa, chỉ thấy cạn kiệt nỗi nhớ thôi.

Mắt mờ lắm rồi. Muốn ôm ai đó khóc một chút. Một chút thôi..

5.10.10

Gió đầu mùa


Trời trở đợt lạnh đầu tiên, người đâm nhão nhoẹt cả ra.

Trước tiên là mình bị nhiệt. Từ trước tới nay không hề biết mình lại mang tính Hoả như thế này. Tức là mình bị nóng trong người, là người luôn bị nóng bên trong. Theo đúng mệnh mình là Hoả trong Lò =) Từ đó mà nói, sau Tết trở ra, khi phát hiện mình mắc cái bệnh này thì khuôn mặt là nơi phát bệnh đầu tiên. Mặt thường xuyên nổi mụn, miệng bị nhiệt nhiều khi không há ra để nhai nổi cơm phải húp cháo =..= Ngoài ra, biểu hiện rõ rệt nhất là thường bị sốt nhẹ vào cuối buổi chiều, rất mệt mỏi.

Kéo theo đó, mình bị sưng cổ tay phải rồi tay trái, rồi lại tay phải, và giờ lại sưng cổ tay trái. Việc này bắt đầu từ khi bị ngã xe máy vào tháng 7 năm trước. Tự nhiên cổ tay rất đau, sưng lên một cục nhỏ nhỏ. Chỉ là mình trì hoãn không đi chụp X-Quang vì bận quá, vả lại là tay trái nên dù đâu cũng chưa cảm thấy bất tiện lắm, nếu không làm gì nặng nhọc thì vẫn chịu được.

Ừ, thế là bệnh nhiều rồi đấy. Hậu quả là tối hôm qua đã chảy máu cam ngay giữa giờ học. Mùi máu tanh làm mình rất khó chịu.

Mình đã uống rất nhiều thuốc, ngày ngày cũng uống rất nhiều nước. Mẹ còn làm cho mình mỗi sáng một chai nước rau má đặc, ở công ty cũng uống Dr.Thanh, ở nhà uống trà thảo mộc. Tiên sư, thế mà mình vẫn không đỡ bệnh hơn là sao chứ ??

Môi mình đang khô, gặp gió đầu mùa càng nứt nẻ, miệng thì đau, trong lòng rất khó chịu. Thảo nào dạo này rất dễ tức giận và găt gỏng với ai đó.

Ừ thì mình đang ốm một chút, sốt một chút..

Ừ thì mình kể lể một tí, không được à ?


Tự nhiên thấy mình rất xấu xí chứ.