24.11.10

Thì thôi


Một ngày ngủ muộn.

Cũng không muốn nói gì nhiều, đôi khi giữa những ngày thở thật nhè nhẹ cũng có những ngày phải hắt ra một tiếng thở than vậy.

Cuộc sống như dần tan biến. Ước mong giản đơn mà vẫn dường như phải cố gắng níu giữ lại trên đời này, là được hít và thở ra, tự nhiên lẩn khuất trong từng tế bào. Không muốn gượng ép nữa, càng không muốn chân thành sâu sắc dấn thân nữa. Sẽ mãi mãi ngưng đọng ở nơi này, sẽ hít vào thở ra như cách duy nhất để nhìn phía đằng xa kia, tiến bước trong du miên miên man.

Thì thôi, tha thứ đi. Thì thôi, dang đôi tay ra. Thì thôi, đón lấy, nâng niu lấy, thật da diết yêu thương. Thì thôi, đừng nhung nhớ nữa. Thì thôi nước mắt đi.


Thì thôi, thì thôi..

Save me from here

0 nhận xét:

Đăng nhận xét