23.9.11

Ốm.



Đã lâu lắm rồi mới được thưởng thức hương vị này. Hương vị của một buổi sáng yên lặng, nằm trên chiếc giường phủ chiếu tre mát dịu, người thì hâm hẩm sốt và chuông gió leng keng theo từng nhịp thở. Trong lòng hấy vô cùng bình thản.

Cảm giác của một người đang ốm là vậy. Chỉ thích mọi thứ thật nhẹ nhàng, dịu ngọt. Gói mình trong căn phòng nhỏ, nép mình sau ô cửa sổ mở he hé, có thể nhìn thấy qua khe cửa ấy cả một màu trời xanh lam nhạt hòa vẫn với màu xanh lá dịu mát của từng tán cây nhãn đang trổ cành mới. Rất dễ chịu như thế.

Tôi chắng mong được ốm, chẳng ai mong bị ốm. Nhưng khi người ta đã nuốt hàng tá thuốc và đủ các thể loại từ chống mất nước đến sữa và có khi còn bị đè ngửa ra để chọc cái kim tiêm truyền nước để mong nhồi nhét thêm chúng vào người, thì có thể người ta sẽ như tôi bây giờ, nằm im và lắng nghe mọi thứ bằng tất cả các giác quan có được.

Nói cho cùng, tôi cũng không có nhiều suy nghĩ đến thế. Điều duy nhất tôi thích thú nhất chỉ là em mèo Bông nhà tôi nó bắt đầu thích ly ORS chống mất nước của tôi và liếm láp suốt thôi.

Thế có khổ không :(

1 nhận xét:

Can nói...

Thấy mắc cười =))

Đăng nhận xét