7.11.11

Enough

"Nếu bố đã kể đến công ơn 25 năm nuôi con, con sẽ chết ngay tại đây để trả lại cho bố 25 năm khốn kiếp này:"

"Đừng có tự trách người khác, mà cứ nhìn vào chính bản thân mình. Bố đã sống như thế nào, bố đối xử với người khác như thế nào?"

"Con chưa bao giờ nói cho bố nghe điều này, vì con nhẫn nhịn, con chịu đựng. Nhưng hôm nay con nói cho bố nghe, nghe thật kĩ: Gia đình này tan vỡ là vì bố. Các con bố trở nên khốn nạn như thế này vì bố."

"Con cũng sắp điên rồi."

"Bố không cần phải đuổi con, chửi xong con sẽ đi. Sẽ không bao giờ bước chân đến nơi này, trước cũng vậy mà sau cũng vậy."

"Cả họ hàng chửi bố, bạn bè sỉ nhục bố, đến con cái cũng không còn một chút tôn trọng với bố, bố thử nghĩ xem cuộc đời bố rút cục còn lại gì? Có đáng không??"

"Từ này đừng để nhìn thấy nhau để khỏi ngứa mắt."





.
.
.
.
.
.

Tôi nghĩ, thế là đủ rồi.

Quá đủ.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét