10.7.11

Even I can't...

 
Hôm nay thời tiết thật khó chịu. Trời mưa như trút nước cũng chỉ là một, hai ngày rồi lại nắng nóng thêm. Tâm trạng mình càng thêm gắt gỏng vô cớ. Mùa hè đúng là mùa chết tiệt mà.

Vì sao lại căm ghét nó đến thé này. Mỗi năm dồn lại, mỗi năm thêm một lý do. Chỉ biết rằng giờ đây, mùa hè là nỗi kinh hoàng khó dập tắt nổi trong lòng mình. Mình mãi mãi cũng khó mà thay đổi được. Từ ấn tượng đầu tiên đến cái chết cuối cùng, con người mình trước sau như một. Cổ hủ và thành kiến. Đôi khi tàn nhẫn. Đôi khi đau lòng. Nhưng đến sau cuối, nhất quyết không để mình hối hận thêm nữa.

Thực ra, họ đâu biết, cứ mỗi lời mình nói, mỗi việc mình làm, đều là một quá trình dằn vặt suy nghĩ?

Mình chán nhiều lắm. 

Mỗi mùa hè, điều duy nhất an ủi mình là những cơn mưa. Nhưng mưa này, bạn đã đi đâu chiều qua để mình lẻ loi chốn này thế?

Mình nản lắm, có biết không ?

0 nhận xét:

Đăng nhận xét