19.4.11

Hopeless



Em chỉ muốn khóc, nhưng tất cả những gì có thể làm được là ngồi lặng lẽ. Có lẽ như thế này em có thể chống đỡ, có thể gượng. 

Nhưng rồi em tự hỏi bản thân rằng, ngày mai của em liệu có như ngày hôm nay ?



Em cần anh, hơn một lần rồi. Và sẽ còn nhiều hơn một lần nữa. Liệu ngày mai em có anh trước khi những thương tổn tìm đến em không ?

Liệu em có còn phải như bây giờ, lặng lẽ thế này, kéo dài mãi tận cuối đời mình cho đến lúc chia lìa thế gian. Liệu có thể một lần cho em được khóc, được rời xa nơi tuyệt vọng này?


Liệu anh có thể đưa bàn tay ra nắm lấy em, ôm em trong yên lành không ?

Có thể đừng để em khóc không nổi, cười cũng chẳng nên thế này ?

Có thể vì em một chút không ?






Mọi thứ đều tuyệt vọng thế này, em biết sống ra sao, ra sao ?

Cuối cùng thì em phải làm sao, em chẳng biết nói gì nữa, chẳng biết thế nào nữa, chẳng gì nữa ..



0 nhận xét:

Đăng nhận xét