31.12.11


 Lâu lâu mới mò đến blog. Không phải là mình không có gì để nói, mà mình không muốn nhìn lại mình những phút giây này quá nhiều mà thôi.

Năm nay mọi việc xung quanh mình dường như không có quá nhiều đặc biệt, hoặc giả là mình đã để chúng sang một bên rồi. Cho đến giờ, mình vẫn chưa tìm được chiếc hộp nào có thể cất đi được nỗi nhớ, niêm phong được quá khứ và nén chặt lại những yêu thương.

Mình vẫn thế, cáu giận những khi mệt mỏi, chán nản những khi không may mắn, khóc lóc những khi bất lực, và năm nay, mình biết uống rượu. Mình chưa từng uống rượu trước đó. Mình nghĩ, những thứ phù phiếm đó không nuôi sống được bản thân, và đời mình đã có mục tiêu để phấn đấu. Thế nhưng, rượu đôi khi rất ngọt. Và bạn sẽ không tin đâu, nếu bạn không thử nếm một chút vị của chúng. 

Mình tin là cuộc sống của mình đã kết thúc ở hiện tại. Có lẽ khi người ta biến mất nhiều thứ khỏi tầm tay, người ta sẽ không thiết đến xung quanh nữa. Có lẽ mình đang vậy. Thật ra nhé, địa ngục mới chỉ bắt đầu. Chỉ là, mình sẽ lựa chọn cuộc sống mình ngắn hay dài bao lâu mà thôi. Điều đó thì đơn giản hơn nhiều.

Tổng kết cuối năm không có gì quá thừa thãi. Mình nhớ thời khắc này năm trước, khi mình đặt ra mục tiêu cho cuộc sống mình năm nay, một năm tuổi đầy biến động. Còn giờ đây mình đã có thể nói: mình chẳng hoàn thành được điều gì cả, thậm chí còn be bét chúng ra. Hài hước vậy đấy.

Nói chung thì, trải qua 365 ngày nước mắt và mỉm cười, mình vẫn có mẹ và em trai và bạn bè.

Mọi sự vẫn ổn. Mình nghĩ thế là đủ.

Ngày mai mình sẽ được ngủ nướng. Ấy là hạnh phúc vậy :")





Chúc một năm mới đầy đủ, tất cả mọi người quanh mình, an lành và may mắn.


0 nhận xét:

Đăng nhận xét