Ai quan tâm chứ. Hãy cứ thử đi, thử một lần nghêu ngao những giai điêu quen thuộc, để mặc những ái ngại và xì xầm, mặc những tiêu chuẩn người - lịch - sự, hãy cứ hát lên và hát lên..
Có thể là đoạn chorus trong OST một bộ phim quen thuộc, những chuyện tình buồn nay lại càng thêm ướt át. Mấy thứ này thì dễ nhớ hơn cả.
Cũng có thể là thứ âm nhạc không đầu không cuối, kết thức lửng lơ, mở đầu khó hiểu của các bạn Hot Potato ấy, Có ai để ý các bạn ấy hát không ? Một chút điên rồ, một chút dễ thương, một chút trầm bổng, một chút khác lạ,.. trộn lẫn với những hình ảnh phá cách và giọng ca khàn khàn đầy thu hút của Kim C, phức hợp và dễ nghiện.
Kim C - Main voice of Hot Potato - ngoài cùng bên trái, đeo kính râm.
[ Ảnh chụp cùng Seunggie và Monggie trong 1N2D]
Rút cục cũng chả có gì cả đâu. Không âm nhạc, không sách vở, không hít thở, không gió trời tươi mát, đất trời xám xịt thiếu nắng thiếu mưa thiếu sinh khí. Chẳng thà rét căm căm một trận đi, quần áo mùa đông mình rất nhiều. Muốn quấn tròn trong chiếc áo choàng len màu cafe sữa, chui mình khúm núm kín đáo bằng chiếc khăn len đan tay vĩ đại màu xanh ghi sáng trầm lạnh, đôi chân sẽ được giữ ấm bởi đôi bốt cổ thấp đế cao.
Sau đó, tha hồ hưởng hạnh phúc từ mùa đông. Như thế mới vui, như thế mới thích.
Sau đó, tha hồ hưởng hạnh phúc từ mùa đông. Như thế mới vui, như thế mới thích.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét